Hợp đồng kỳ hạn là một công cụ tài chính thuộc nhóm chứng khoán phái sinh, giúp các bên tham gia thỏa thuận mua hoặc bán tài sản với giá cố định vào một thời điểm trong tương lai. Công cụ này được sử dụng để phòng ngừa rủi ro (hedging) từ biến động giá tài sản cơ sở, hoặc để đầu cơ (speculation) nhằm kiếm lợi nhuận từ sự thay đổi giá trị của tài sản. Hợp đồng kỳ hạn linh hoạt, cho phép tùy chỉnh các điều khoản, nhưng cũng tiềm ẩn rủi ro tín dụng và thiếu tính thanh khoản.
Hợp đồng kỳ hạn là thỏa thuận ràng buộc giữa hai bên, nơi các điều khoản được thương lượng và xác định trực tiếp mà không thông qua sàn giao dịch. Vì vậy, hợp đồng này mang tính pháp lý cao và có thể bị kiện cáo nếu một bên không thực hiện đúng cam kết. Các điều khoản, như giá trị tài sản, thời gian và điều kiện thanh toán, đều được các bên tự do thỏa thuận, tùy chỉnh theo nhu cầu.
Hợp đồng kỳ hạn có tính linh hoạt cao, cho phép các bên tham gia tùy chỉnh nhiều yếu tố quan trọng, bao gồm kỳ hạn, số lượng và giá trị của tài sản cơ sở. Điều này giúp hợp đồng linh hoạt phù hợp với nhu cầu cụ thể của từng bên, từ các doanh nghiệp đến nhà đầu tư cá nhân. Tính linh hoạt này cũng tạo cơ hội để các bên thỏa thuận những điều kiện đặc biệt mà không bị giới hạn bởi các quy định của sàn giao dịch.
Hợp đồng kỳ hạn không yêu cầu thanh toán ngay khi ký kết. Thay vào đó, giá trị hợp đồng chỉ được thanh toán vào ngày đáo hạn, khi giao dịch thực tế giữa hai bên diễn ra. Điều này giúp giảm bớt áp lực tài chính ban đầu, cho phép các bên chuẩn bị tốt hơn trước khi thực hiện giao dịch. Việc thanh toán này thường diễn ra dưới hình thức chuyển nhượng tài sản hoặc tiền mặt, tùy theo thỏa thuận ban đầu.
Hợp đồng kỳ hạn tiềm ẩn rủi ro tín dụng vì không có cơ chế bảo đảm như hợp đồng tương lai (futures). Khi không qua sàn giao dịch, các bên tham gia phải tự tin vào khả năng thực hiện nghĩa vụ của đối tác. Nếu một bên không thực hiện cam kết vào ngày đáo hạn, bên còn lại có thể gặp phải thiệt hại tài chính. Vì vậy, việc lựa chọn đối tác uy tín và đáng tin cậy là rất quan trọng để giảm thiểu rủi ro này.
Trong hợp đồng kỳ hạn, tài sản cơ sở có thể là các hàng hóa như vàng, dầu mỏ, hoặc nông sản như lúa mì, ngô, cà phê, và các sản phẩm nông nghiệp khác. Những tài sản này thường được sử dụng trong các hợp đồng kỳ hạn để phòng ngừa rủi ro biến động giá hoặc phục vụ mục đích đầu cơ. Các bên có thể thỏa thuận về giá trị và số lượng hàng hóa trong hợp đồng, giúp họ bảo vệ lợi nhuận trước sự thay đổi giá trị của các sản phẩm này trên thị trường.
Trong hợp đồng kỳ hạn, tài sản cơ sở cũng có thể là các tài sản tài chính như cổ phiếu, trái phiếu, lãi suất hoặc ngoại tệ. Các nhà đầu tư sử dụng hợp đồng kỳ hạn để bảo vệ danh mục đầu tư khỏi biến động của các tài sản này hoặc để đầu cơ.
Ví dụ, họ có thể ký hợp đồng kỳ hạn để mua bán cổ phiếu ở mức giá đã thỏa thuận trong tương lai, giúp ổn định tài chính trước sự thay đổi giá trị của các công cụ tài chính này.
Trong hợp đồng kỳ hạn, ngoài hàng hóa và tài sản tài chính, các chỉ số hoặc yếu tố kinh tế khác như chỉ số chứng khoán và chỉ số giá tiêu dùng (CPI) cũng có thể là tài sản cơ sở. Các chỉ số này phản ánh tình hình kinh tế và có thể bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố, như lạm phát hoặc biến động thị trường. Hợp đồng kỳ hạn giúp các nhà đầu tư bảo vệ mình khỏi những thay đổi không lường trước trong các chỉ số này, giảm thiểu rủi ro.
Hợp đồng kỳ hạn được sử dụng phổ biến trong việc phòng vệ rủi ro (hedging) nhằm bảo vệ doanh nghiệp khỏi sự biến động giá cả của các tài sản cơ sở.
Ví dụ, một doanh nghiệp xuất nhập khẩu có thể ký hợp đồng kỳ hạn để khóa tỷ giá hối đoái giữa hai đồng tiền, giúp họ giảm thiểu rủi ro từ sự thay đổi không lường trước trong tỷ giá. Tương tự, các doanh nghiệp cũng có thể sử dụng hợp đồng kỳ hạn để bảo vệ giá mua hoặc bán hàng hóa, như dầu mỏ, nông sản, khỏi biến động giá trên thị trường.
Hợp đồng kỳ hạn cũng được sử dụng để đầu cơ (speculation), nơi các nhà đầu tư tận dụng biến động giá của tài sản cơ sở để kiếm lợi nhuận. Những nhà đầu cơ mua hợp đồng kỳ hạn khi dự đoán giá tài sản sẽ tăng hoặc bán khi kỳ vọng giá sẽ giảm, nhằm thu lợi từ sự chênh lệch giá. Tuy nhiên, việc đầu cơ tiềm ẩn rủi ro cao hơn so với phòng vệ, vì nếu dự đoán sai, nhà đầu tư có thể chịu thiệt hại lớn do biến động giá không như mong đợi.
Hợp đồng kỳ hạn cũng là công cụ hữu ích để quản lý danh mục đầu tư, giúp tối ưu hóa lợi nhuận và giảm thiểu rủi ro. Các nhà đầu tư có thể sử dụng hợp đồng kỳ hạn để bảo vệ danh mục của mình khỏi các biến động giá không lường trước, như thay đổi tỷ giá, lãi suất hoặc giá trị của các tài sản tài chính. Bằng cách này, họ có thể giảm thiểu tổn thất trong trường hợp thị trường di chuyển ngược lại dự đoán, đồng thời duy trì sự ổn định cho danh mục đầu tư của mình.
Hợp đồng kỳ hạn có nhiều ưu điểm, đặc biệt là tính linh hoạt và khả năng tùy chỉnh. Các bên có thể tự do thỏa thuận về kỳ hạn, số lượng, và giá trị tài sản cơ sở, giúp đáp ứng nhu cầu cụ thể. Hợp đồng này giúp giảm thiểu rủi ro biến động giá trên thị trường, đặc biệt là trong việc phòng vệ (hedging) cho các doanh nghiệp và nhà đầu tư.
Bên cạnh đó, hợp đồng kỳ hạn cũng không yêu cầu thanh toán ngay, tạo điều kiện thuận lợi cho các bên tham gia chuẩn bị tài chính trước khi giao dịch thực tế.
Mặc dù có nhiều ưu điểm, hợp đồng kỳ hạn cũng tồn tại nhược điểm đáng kể.
Một trong những vấn đề chính là rủi ro tín dụng, vì hợp đồng không có cơ chế bảo đảm như hợp đồng tương lai, do đó nếu một bên không thực hiện nghĩa vụ, bên còn lại có thể bị thiệt hại.
Ngoài ra, hợp đồng kỳ hạn không thể giao dịch trên thị trường thứ cấp, khiến các bên khó thoát khỏi hợp đồng trước ngày đáo hạn. Hơn nữa, hợp đồng này có thể thiếu tính thanh khoản và yêu cầu các bên có khả năng tài chính vững mạnh.
Cả 2 hợp đồng kỳ hạn và hợp đồng tương lai (futures) đều là công cụ tài chính dùng để phòng ngừa rủi ro hoặc đầu cơ, nhưng có một số khác biệt quan trọng.
Hợp đồng kỳ hạn không qua sàn giao dịch và không có sự chuẩn hóa, mỗi hợp đồng được thương lượng riêng giữa các bên.
Ngược lại, hợp đồng tương lai được giao dịch trên sàn, có tính chuẩn hóa cao và có cơ chế bảo đảm như ký quỹ, giúp giảm rủi ro tín dụng. Vì vậy, hợp đồng tương lai thường an toàn hơn nhưng ít linh hoạt hơn so với hợp đồng kỳ hạn.
Hợp đồng kỳ hạn và hợp đồng quyền chọn (options) đều là công cụ tài chính giúp phòng ngừa rủi ro, nhưng chúng có sự khác biệt rõ rệt về quyền và nghĩa vụ.
Trong hợp đồng kỳ hạn, cả hai bên đều có nghĩa vụ phải thực hiện hợp đồng vào ngày đáo hạn, với giá và điều kiện đã thỏa thuận.
Ngược lại, hợp đồng quyền chọn mang tính linh hoạt hơn, vì người mua có quyền (nhưng không bắt buộc) thực hiện giao dịch, còn người bán phải thực hiện nếu người mua quyết định sử dụng quyền của mình.
Hợp đồng kỳ hạn là công cụ tài chính mạnh mẽ, giúp các doanh nghiệp và nhà đầu tư bảo vệ mình khỏi rủi ro biến động giá cả và tối ưu hóa chiến lược đầu tư.
Bằng cách thỏa thuận trước về giá trị tài sản và kỳ hạn, các bên có thể phòng ngừa rủi ro (hedging), đầu cơ (speculation) hoặc quản lý danh mục đầu tư. Tuy nhiên, hợp đồng kỳ hạn cũng tiềm ẩn rủi ro tín dụng và thiếu tính thanh khoản. Việc hiểu rõ các ưu, nhược điểm giúp người sử dụng khai thác hiệu quả công cụ này trong các chiến lược tài chính.
Công cụ phái sinh đang trở thành một phần không thể thiếu trong thế giới…
App chỉnh sửa ảnh Xingtu là một cái tên mà các tín đồ sống ảo…
Phần mềm quay màn hình là công cụ không thể thiếu để ghi lại các…
Chứng khoán phái sinh là các công cụ tài chính có giá trị phụ thuộc…
TikTok hiện đang là một trong những nền tảng bán hàng trực tuyến tiềm năng…
Trong môi trường tài chính hiện đại, công cụ phái sinh đóng vai trò ngày…